Ước mơ công nghệ và định kiến của cha mẹ


Bây giờ có nhiều định kiến về game và công nghệ, nhưng tôi nghĩ rằng sự say mê với những thứ đó là không sai, đôi khi còn giúp bạn tìm được hướng đi tốt. Tôi năm nay 28 tuổi, đang là một nhân viên của một công ty game. Khi được biết đến máy tính, con chuột, bàn phím … tôi vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng thực sự giống như là một cái duyên nợ. Tôi thực sự đam mê và chìm đắm vào thế giới công nghệ và đó cũng là chìa khóa thành công của tôi.
 
Ước mơ công nghệ và định kiến của cha mẹ 1
 

Việc biết đến những thiết bị điện tử của tôi không phải từ cha mẹ bởi vì bố tôi chỉ là một người công nhân mỏ còn mẹ tôi là y tá. Cả hai cha mẹ đều là những người thời đại cũ và cũng không để ý lắm đến vấn đề này. May thay, trong xóm của tôi lúc đó có một chú chuyên sửa máy tính. Tôi lại lởn vởn quanh nhà chú suốt vì thằng bạn nối khố của tôi là con của chú.
 
Chính thằng bạn của tôi lại không có mấy háo hức về những thiết bị máy tính, nhưng còn tôi, một thằng bé chưa bao giờ được tiếp xúc với những thứ đồ như vậy lại háo hức đam mê mỗi lúc được mày mò xem xét những thiết bị ấy. Đến bây giờ tôi vẫn không quên được cảm giác hồi hộp khi lần đầu tiên được phép sử dụng chiếc máy đó. Sau đó, chú Hoàng ( bố bạn tôi) cũng đã nhận ra được sự đam mê tìm hiểu đó nên đã chỉ bảo cho tôi những điều cơ bản đầu tiên. Và thế là tôi bước vào thế giới của công nghệ.
 
Ước mơ công nghệ và định kiến của cha mẹ 2
 

Tuy nhiên, niềm đam mê của tôi lại không được sự ủng hộ của bố tôi – một người rất cổ hủ và luôn cho rằng tiếp xúc với máy tính hay những trò chơi game là sẽ hỏng người. Nhân nói về game, tôi cũng có chơi game online ở các quán net, nhưng tôi thực sự thích thú trước những thứ được tạo nên trong các trò chơi, từ đó cũng nhen nhóm ước mơ rằng mình sau này sẽ tạo ra được những thứ đẹp và hấp dẫn như thế. Có rất nhiều lần khi tôi đang ở nhà chú Hoàng để tìm tòi về máy tính đều bị bố quát mắng và kéo về, bố luôn nói với tôi là gia đình tôi không phù hợp với những thứ máy móc kì lạ đó. Có vài lần bố bắt được tôi trốn ra quán net chơi game nên càng có nhiều định kiến về nó ( chắc là hiếm có thằng con trai nào không trốn đi chơi vài lần trong đời)….
 
Khi tôi lên cấp 3, cả gia đình đều kì vọng rằng tôi sẽ học theo ngành kinh doanh hoặc sư phạm. Nhưng niềm đam mê của tôi thực sự là về máy tính. Tôi đã không nghe lời bố mẹ mà lén đăng kí thêm một hồ sơ vào trường Bách khoa khoa công nghệ thông tin. Vì bố tôi rất cổ hủ và nhất quyết muốn tôi theo ý nên tôi thật sự đã rất sợ và không dám nói sự thật.
 
Ước mơ công nghệ và định kiến của cha mẹ 3
 
Nhưng cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Một ngày, bố tôi đã biết, ông rất tức giận, quát mắng tôi nặng lời và nói rằng tôi sẽ chẳng làm nên trò trống gì. Tôi cũng biết rằng bố phần vì không thích, phần vì lo lắng cho tôi vì điểm vào trường Bách Khoa không hề thấp, chính xác thì những khoa bố mẹ bắt thi phù hợp với học lực lúc bấy giờ của tôi hơn. Thực sự đã đến nước cuối, tôi đã cố gắng giải thích cho bố, cả chú Hoàng cũng sang và nói với bố rằng công nghệ sẽ là nền tảng của tương lai, sẽ không phải sai lầm nếu tôi đi theo đam mê của mình.
 
Tôi đã cầu xin bố cho mình một cơ hội để chứng minh đam mê của mình là đúng … Bản thân tôi cũng nhiều lo sợ nhưng dường như lúc đó quyết tâm mạnh mẽ đã dâng trào. Tôi quyết phấn đấu để chứng minh rằng thứ mình thích sẽ đem đến thành công, tiền bạc để báo đáp cha mẹ. Mẹ tôi tuy không thích nhưng có lẽ cũng vì thương tôi nên cũng khuyên bảo bố hãy cho tôi quyết định và chấp nhận mọi rủi ro. Cuối cùng thì tôi cũng được gia đình cho phép theo ngành công nghệ thông tin với điều kiện là nếu thi trượt thì lập tức phải học cái khác, không được mạo hiểm thêm.
 
Ước mơ công nghệ và định kiến của cha mẹ 4
 


Tôi đã rất sung sướng và thầm nhủ với bản thân không thể để mất cơ hội này được. Tôi đâm đầu vào ôn thi với quyết tâm mạnh nhất. Và ngày giấy báo điểm đến, tôi đã suýt rơi nước mắt khi nghe bố nói : “Thằng này được, bố mẹ sẽ tin vào con, hãy cố gắng”. Tôi đã chính thức đỗ đại học mong ước với một số điểm cao.
 
Và những ngày sau đó tôi được hết mình với sở thích của mình, đến bây giờ tôi thực sự không tưởng tượng được rằng nếu không làm về máy tính thì liệu tôi còn có thích thú với một công việc nào khác không. Tôi cũng tự tin rằng mình làm gia đình tự hào với công việc của mình bây giờ, tôi kiếm được tiền đủ để đền đáp cha mẹ và duy trì một cuộc sống hạnh phúc … Chính chiếc máy tính đã giúp tôi tìm được bản thân cho dù nhiều người cảm thấy nó là không tốt. Có thể nó không tốt nếu bạn không biết làm sự ham thích của mình theo hướng đúng hoặc để nó điều khiển mình. Hãy chứng minh rằng bạn say mê chính đáng và sẽ thành công với nó. Nếu bạn say mê và chịu định kiến của gia đình hay mọi người thì hãy cố gắng nỗ lực đi theo đam mê chính đáng của mình.
 
Độc giả - Nguyễn Minh Tú

Bài Viết Liên Quan

Phản Hồi Độc Giả


Biểu Tượng Cảm XúcBiểu Tượng Cảm Xúc